Bắt Đầu Công Việc Nhiếp Ảnh Trong Mơ Của Tôi – Công Việc Cho Phép Tôi Đi Du Lịch
GOTO AKI phải nỗ lực nhiều trong công việc thắp sáng đam mê của mình: chụp ảnh du lịch. Trong bài viết thứ ba của loạt bài này, ông kể cho chúng ta về cách ông đạt được những cột mốc tiếp theo trong sự nghiệp của mình – bắt đều công việc trong mơ, mở ra cánh cửa đến với những dự án cho phép ông đi du lịch. (Nội dung: GOTO AKI)
EOS 5D Mark III/ EF24mm f/1.4L II USM/ FL: 24mm/ Aperture-priority AE (f/8.0, 1/10 giây, EV-1,7)/ ISO 400/ WB: Daylight
Địa điểm: Ngoại ô Yellowknife, Canada
Buổi sáng xuất hiện sau một đêm chụp cực quang ở nhiệt độ âm 10 đến 15 độ. Buổi chụp kết thúc khi mặt trời buổi sáng mọc lên.
Cuối cùng, công việc liên quan đến đi du lịch!
Vào năm 2005, khi tôi bước vào năm thứ 5 chụp ảnh chuyên nghiệp, tôi dành ra nhiều ngày tự hỏi từ bây giờ tôi nên chụp gì. Mặc dù tôi thích chụp ảnh thương mại, chính chuyến đi vòng quanh thế giới đã dẫn tôi đến việc bắt đầu chụp ảnh ngay từ đầu, do đó tự nhiên là tôi muốn nghiêng về “du lịch” hay “hành trình” một lần nữa.
Ngay cả sau khi đã chụp ảnh chuyên nghiệp được vài năm, tôi vẫn có những hoài nghi và rắc rối. Nhưng khi chúng xuất hiện, tôi lắng nghe bình tĩnh tiếng nói trong tim mình và làm theo nó.
Còn bạn thì sao, quý độc giả? Tiếng nói trong tim bạn nói gì?
Trái tim tôi nói với tôi rằng tôi muốn có công việc cho phép tôi đi du lịch, tham gia những hành trình! Do đó, tôi bộc bạch với các biên tập viên, tác giả và giám đốc là những người đã làm việc với tôi đến lúc đó, yêu cầu họ cho tôi biết liệu họ có nghe đến bất kỳ công việc nào liên quan đến du lịch hay không, và cho họ biết tôi cũng có thể nói tiếng Anh. Đồng thời, tôi gọi điện cho phòng biên tập của các tạp chí du lịch, và đó là cách tôi nhận được những công việc liên quan đến du lịch.
Với một trong những nhiệm vụ đó, tôi phụ trách viết một bài mang chủ đề văn hóa mì/bún ở Việt Nam, nó đưa tôi đến Hà Nội, Huế, Đà Nẵng, Hội An và Hồ Chí Minh. Trong một tuần, tôi đã chụp và ăn khoảng 56 món mì/bún, chẳng hạn như phở, bánh đa, bún chả, và mì quảng. Ngay cả bây giờ khi tôi xem bài viết 12 trang tôi viết cho công việc đó, tôi vẫn cảm thấy như thể mới hôm qua.
Bài viết “Vietnam Noodle Tour” được viết sau hành trình 2000km của tôi.
Trong chuyến đi đó, tôi chụp các đối tượng khác nhau, chẳng hạn như phong cảnh, các tòa nhà, thức ăn, các khách sạn, người mẫu và sản phẩm. Tôi chỉ có một khoảng thời gian ngắn để chụp mỗi tấm, đòi hỏi tôi phải có khả năng xác định điều kiện ánh sáng tại chỗ. Kiến thức và kinh nghiệp tôi có được thông qua công việc của mình từ khi bắt đầu chụp ảnh chuyên nghiệp, chẳng hạn như biết dán giấy trắng lên tường để dội đèn flash khi chụp trong một cửa hàng thiếu sáng, rất có ích ở đây,
Máy ảnh chính của tôi lúc đó là chiếc EOS-1Ds Mark II, nó tạo ra ảnh đẹp ngay cả khi in ở khổ A3—kích cỡ của một tờ tạp chí trải ra. Tôi sử dụng các ống kính macro, ống kính L góc rộng đến tele, và luôn mang theo 2 đèn flash dạng clip-on. Tất cả thiết bị này tôi cất trong một cái túi máy ảnh dạng ba lô mà tôi mang theo khi đi khắp thế giới để chụp ảnh.
EOS-1Ds Mark II
Ra mắt vào tháng 11, 2004.
Được trang bị một cảm biến CMOS full-frame 16,7 megapixel, nó có thông số cao nhất trong số các máy ảnh DSLR có mặt trên thị trường lúc đó.
Để tiếp tục làm việc trong lĩnh vực nhiếp ảnh, điều quan trọng là không chỉ chụp ảnh, mà còn chủ động và cho người khác biết bạn muốn làm việc này.
Nếu bạn có thể đặt hẹn với các giám đốc và biên tập viên, tốt hơn là hãy trực tiếp gặp họ. Mặc dù có thể dễ liên lạc hơn với những người đó qua mạng, tôi vẫn chú trong việc giao tiếp trực tiếp ngay cả hiện nay để bạn có thể chuyển tải tình cảm và đam mê của mình.
(Trái) EOS-1Ds Mark II/ EF24-70mm f/2.8L USM/ FL: 46mm/ Aperture-priority AE (f/11, 8,0 giây, EV-0,7)/ ISO 200/ WB: Auto
(Phải) EOS-1Ds Mark II/ EF24-70mm f/2.8L USM/ FL: 57mm/ Aperture-priority AE (f/2.8, 1/40 giây, EV-0,7)/ ISO 400/ WB: Auto
Địa điểm: Bora Bora Island, Tahiti
Ảnh từ bài viết Tahiti trong một tạp chí du lịch dành cho phụ nữ. Tôi được yêu cầu chụp những tấm ảnh có không khí yên bình.
EOS-1Ds Mark II/ EF17-40mm f/4L USM/ FL: 40mm/ Aperture-priority AE (f/16, 1/160 giây, EV±0)/ ISO 200/ WB: Daylight
Địa điểm: Gold Coast, Úc
Không ảnh này được chụp từ trực thăng ở độ cao 420m cho một tạp chí du lịch.
EOS 5D Mark III/ EF24-70mm f/2.8L USM/ FL: 24mm/ Aperture-priority AE (f/8, 1/640 giây, EV+0,3)/ ISO 200/ WB: Daylight
Địa điểm: Công viên Dinosaur Provincial Park, Alberta, Canada
Cho một bài viết về Canada trong một tạp chí du lịch. Tôi chụp ảnh này để làm cho bản thân những hòn đá xuất hiện như thể chúng là những sinh vật.
EOS 5D Mark III/ EF24-70mm f/4L IS USM/ FL: 70mm/ Aperture-priority AE (f/6.3, 1/1000 giây, EV±0)/ ISO 400/ WB: Daylight
Địa điểm: Lakeside tại Plitvice, Croatia
Những đường nét trên mặt nước được là hình ảnh phản chiếu của những đám mây.
Trong các bài viết du lịch, chụp lại những thay đổi nếu thời gian và ánh sáng cho phép
Công việc tạp chí và trực tuyến liên quan đến việc hợp tác với các nhà thiết kế, các giám đốc và các tác giả. Trong trường hợp bài viết du lịch có 10 đến 20 trang, hình thức của ảnh có thể thay đổi rất niều tùy vào bố cục và kích thước của ảnh. Ngay cả khi ảnh tự nổi bật, có thể không cần nó trong một sưu tập nhiều ảnh. Nếu có chữ được thiết kế cho ảnh, việc kết hợp hai ảnh chụp ở những địa điểm hoàn toàn khác biệt có thể kể một câu chuyện khác. Để có một bài viết chất lượng cao, điều quan trọng là phải chụp ảnh bạn có thể sử dụng.
Bài viết đầu tiên tôi phụ trách là cho tạp chí WINGSPAN của ANA. Những ảnh này được chụp ở Quần Đảo Goto, Quận Nagasaki. (Vì quần đảo này trước đây là nơi các tàu hộ tống chờ gió thuận, chủ đề tôi được giao là “Gió”.)
Khi tôi chụp một tấm ảnh đẹp tại cảnh chụp, tôi không chỉ chụp ở đó. Thay vào đó, tôi muốn có sự đa dạng hơn trong ảnh. Nếu thời gian và điều kiện ánh sáng cho phép, tôi chụp nhiều ảnh khác nhau dùng hướng nằm ngang và thẳng đứng, ống kính góc rộng, tiêu chuẩn và ống kính zoom, từ góc rộng và từ không cảnh, v.v. để đảm bảo rằng quy trình hậu sản xuất diễn ra mượt mà. Một bài viết duy nhất được hoàn thành từ một sự kết hợp các yếu tố khác nhau ngoài những ảnh tôi chụp, chẳng hạn như tagline, tóm tắt và sơ đồ. Do đó, trong khi tập trung chụp, tôi cũng chú trọng nghĩ đến kết quả cuối cùng của các yếu tố khác nhau kết hợp với nhau.
Yêu cầu chụp từ một tạp chí du lịch tôi muốn làm việc cho họ
Trong số các tạp chí du lịch đang lưu thông, tạp chí phục vụ trong chuyến bay WINGSPAN, xuất bản bởi ANA, một trong những hãng hàng không lớn ở Nhật Bản, là tạp chí tôi muốn làm việc cho họ. Vào tháng 5, 2007, xau khi đã rèn luyện kỹ năng và tích lũy kinh nghiệm, và đủ tự tin trong chụp ảnh du lịch, tôi gọi cho biên tập viên của WINGSPAN và đến gặp ông ấy. Tất cả những gì tôi muốn cho ông ấy xem là một danh mục ảnh du lịch và 5 tấm ảnh phong cảnh. Hai tuần sau, tôi nhận được yêu cầu của ban biên tập WINGSPAN chụp một loạt ảnh giới thiệu văn hóa Tokyo. Cuối cùng tôi có thể thực hiện một công việc cho một tạp chí mà tôi mơ ước được làm việc cho họ.
Có thể rất căng thẳng khi gặp một người bạn không biết, nhưng bạn không có gì để mất ngay cả khi họ bác bỏ bạn. Ngược lại ảnh bạn đưa ra có thể ở ra những cánh cửa ngay cả khi bạn không có những mối liên hệ. Điều đó có khả năng là một trong những điểm hay nhất về công việc chụp ảnh.
WINGSPAN có lượng độc giả lớn (ước tính khoảng 2,4 triệu độc giả mỗi tháng), do đó tôi chờ đợi phản ứng của độc giả đối với các bài viết mỗi tháng. Đối với các bài viết du lịch của tạp chí này, tôi có cơ hội đến nhiều quốc gia và khu vực khác nhau chẳng hạn như Đài Loan, Việt Nam, Trung Quốc, Ấn Độ, Myanmar, Philippin, Bắc Mỹ và Châu Âu, để chụp ảnh văn hóa và phong cảnh của họ. Giấc mơ của tôi khi còn là sinh viên về việc có thể tiếp tục du lịch nếu tôi trở thành nhiếp ảnh gia cuối cùng đã trở thành hiện thực.
Trong bài viết về Đà Lạt, Việt Nam, có chủ đề là về văn hóa ẩm thực của họ trong đó họ ăn hoa.
Trước khi tôi biết về điều đó, tôi đã đến trên 50 quốc gia. Vào năm 2008, tôi thay thế chiếc máy ảnh mình thích, EOS-1Ds Mark II, và nâng cấp lên EOS-1Ds Mark III. Sau đó tôi sử dụng EOS 5D Mark II như máy ảnh dự phòng. Tôi đã đạt đến một điểm ở đó tôi không chỉ có thể sử dụng các thiết bị làm tôi hài lòng, mà còn chụp đủ để cảm thấy thỏa mãn.